Kết quả của việc áp dụng phương án 0 tuổi
Đến giờ, mới chỉ sau 10 tháng, thành tích của ba cháu Đồng Na, Đồng Long và Vương Nghiêu như sau:
- Về việc học chữ, cháu tôi nhận biết được gần 2000 chữ, đọc trôi chảy hơn hai lần bài “365 bài hát thiếu nhi”. Nhìn chung các cháu đều có thể tự đọc sách báo dành cho thiếu nhi, thi thoảng gặp chữ mới, tự phiên âm, tự xóa bỏ được rào cản về ngôn ngữ trong lúc đọc sách. Các cháu không chỉ biết nhận và đọc chữ, mà còn có khả năng đọc diễn cảm. Bọn trẻ có thể đọc diễn cảm bài thơ : “Ánh trăng trên hồ sen” của Chu Tự Thanh, “Bài ca chim báo bão” của Maxim Gorki, “Niệm nô kiều – Xích bích hoài cổ” của Tô Thức, thơ từ “Điệp luyến hoa”, “Tẩm viên xuân tuyết” của Chủ tịch Mao Trạch Đông… Các cháu còn biết đặt câu ngắn với những từ đơn giản, quen thuộc, có thể tìm ra các cặp từ trái nghĩa trong cuộc sống hàng ngày, biết các bộ thủ trong chữ Hán, nắm vững nguyên tắc viết chữ Hán.
- Về việc đếm số, cháu có thể biết đếm các số từ 1 đến 100, không chỉ thuộc bảng cửu chương mà còn có thể hát thành bài. Biết làm phép tính chia, với số bị chia là số có nhiều chữ số, số chia có một chữ số, ví dụ 16542 : 3 = 5514. Biết làm phép tính nhân hai số có nhiều chữ số, ví dụ: 8925 x 367 = 3275475. Đối với phép cộng trừ với số có nhiều chữ số. Đặc biệt là Đồng Long, khi làm phép tính, cháu còn biết cách tính nhanh đơn giản, ví dụ trong phép tính 7 + 8 cháu biết từ 7 lấy 2 cho 8, 7 biến thành 5, 8 biến thành 10 và được đáp số là 15; còn biết 7 ít hơn 8 là 1, 8 nhiều hơn 7 là 1, nếu coi 7 là 8 thì 2 x 8 – 1 = 15, nếu coi 8 là 7 thì phép tính 2 x 7 + 1 = 15. Tôi cho rằng, đây chính là ngọn lửa trí tuệ và năng lực được thổi bùng lên nhờ phương pháp giáo dục sớm cho trẻ!
- Về kiến thức văn học, trong vòng chưa đến một năm, các cháu đã có thể học thuộc trên dưới 100 bài thơ Đường, các bài Tống từ, các câu chuyện, bài hát thiếu nhi, bài vè và câu đố. Có thể nói, nhờ những kiến thức này, các cháu đã có những đặc điểm khác biệt so với các bạn cùng trang lứa: nói năng rõ ràng, diễn đạt câu hoàn chỉnh, phản ứng nhanh, trí tưởng tượng phong phú. Ví dụ, trước ngày tết thiếu nhi mùng một tháng Sáu, tôi tổ chức cho các cháu một cuộc thi “nói khoác”. Đồng Na nói rằng: “Cháu muốn chế tạo một người máy, bố mẹ đều đi làm, cháu đi học, để người máy trông nhà giúp. Nếu như có kẻ xấu đến, người máy chỉ cần ấn nút báo trộm trên người kêu “ú u ú u”, kẻ xấu nghe thấy sẽ sợ chạy mất. Gần đến buổi trưa, người máy sẽ nấu cơm, sau khi cơm canh nấu chín, sẽ dọn bàn dọn ghế, bố mẹ và cháu về nhà ăn cơm xong, cả nhà nghỉ ngơi, người máy phải rửa nồi, rửa bát, rửa đũa, quét dọn nhà cửa…” Vương Nghiêu nói: “Cháu sẽ bào chế một loại thuốc cho ông ngoại, đó là một loại thuốc nước, nhưng không thể uống. Loại thuốc này dùng để bôi lên đầu ông ngoại, tóc sẽ dài ra và đen bóng. Bôi lên mặt, các nếp nhăn sẽ biến mất, bôi vào râu, râu cũng rụng hết, không thể dài ra thêm, trong chốc láy sẽ trẻ ra…” Còn Đồng Long thì nói: “Cháu sẽ chế tạo một chiếc phi thuyền vũ trụ, cháu muốn mẹ ngồi trên chiếc phi thuyền đó, “Ù” một tiếng là bay đến Đinh Khẩu, ở đó vài ngày, nếu muốn quay trở lại Lâm Hà, lại lên phi thuyền của cháu, “Ù” một cái là đã đến Lâm Hà. Học ở nhà ông nội, buổi tối nếu đèn không sáng, cháu sẽ lại ngồi lên phi thuyền “Ù” một tiếng bay lên trờ lấy một ngôi sao đêm về làm đèn. Như vậy đêm tối sẽ không còn, lúc nào cũng là ban ngày”. Tôi nghe những tưởng tượng thú vị và ngây thơ của bọn trẻ mà cảm thấy hạnh phúc không nói nên lời.
- Về kiến thức lịch sử, đại lý, tự nhiên; ở phương diện lịch sử, các cháu biết trong lịch sử Trung Quốc có những triều đại nào, bốn phát minh lớn thời cổ đại là gì, Vạn lý Trường Thành là do ai ở triều đại nào xây dựng, phía Đông bắt đầu từ đâu và phía Tây kết thúc ở đâu… Ở phương diện khoa học thường thức, các cháu biết nguyên nhân của gió mưa tuyết sương, nước có lực đẩy, quần áo giặt ướt sai lại phơi khô được… Phương diện địa lý, với quả địa cầu đặt trên bàn, các cháu biết diện tích của Trái Đất là bao nhiêu, một vòng xích đạo, kinh tuyến dài bao nhiêu kilômét, bảy châu bốn đại dương trên thế giới, Trung Quốc nằm ở châu nào; trên tường treo bản đồ Trung Quốc, tên gọi của các khu tự trị, thành phố các tỉnh, thủ phủ, dòng sông, ngọn núi, cao nguyên thung lũng trên cả nước và 12 nước láng giềng của Trung Quốc, Đông Nam bốn biển… nếu hỏi các cháu đều trả lời được; khái quát địa lý Trung Quốc ví dụ như hình dạng, diện tích, dân số, dân tộc, đường biên giới, đường biển, từ Nam đến Bắc, từ Đông sang Tây dài bao nhiêu kilômét… các cháu đều thuộc làu làu.
- Các môn học khác nhau như viết chữ, vẽ tranh, hát múa, làm thủ công, các cháu đều được rèn luyện.
Bé Kỳ Dao cũng có được kết quả rất tốt
Còn một bông hoa nữa, đó chính là cô cháu nội nhỏ nhất của tôi, Đồng Kỳ Dao, năm nay được hai tuổi hai tháng đã nhận biết được khoảng 1000 chữ, đếm số từ 1 đến 50, thuộc hàng chục bài hát thiếu nhi, bài vè và thơ. Cháu có thể vừa xem truyện tranh, vừa kể chuyện. Cô cháu gái này nói năng rất rõ ràng, tình cảm, có thể ngồi nói chuyện với người lớn, thậm chí biết mách tội người khác. Cách đây không lâu, khi ngồi chơi với bà nội, cháu bỗng nói: “Bố đánh mẹ, xấu”, bà nội hỏi: “Bố đánh mẹ bằng gì?” Cháu giơ bàn tay nhỏ, nói thì thầm: “Bằng gậy”. “Mẹ thế nào?” bà nội hỏi, cháu cúi đầu xuống, giọng vẫn thì thào: “Mẹ khóc”. Bà nội lại hỏi: “Tại sao bố lại đánh mẹ?” Cháu trả lời: “Mẹ bật tivi, bố không cho, bố bật ti vi, mẹ cũng bật, bố đánh mẹ.” Buổi chiều, con trai và con dâu đi làm về hỏi có đúng vậy không? Bố mẹ cháu cười nói: “Đúng ạ. Tối qua khi xem tivi, vì tranh nhau xem chương trình mình yêu thích, nên chúng con đã cãi nhau”. Tất cả những biểu hiện của bé Kỳ Dao đều trưởng thành hơn so với các bạn cùng tuổi.